Nữ điều dưỡng hơn 30 năm gắn bó với bệnh nhân phong

Hỏi chuyện bất kỳ ai ở Bệnh viện Phong và Da liễu Bắc Ninh họ cũng đều trìu mến nhắc đến cái tên “sơ Xuân”, bởi bà chính là hiện thân của sự sống, là người cứu rỗi những mảnh đời bất hạnh từng bị hắt hủi ở Trại phong Quả Cảm.

<p>&quot;Sơ Xu&acirc;n&rdquo; ch&iacute;nh l&agrave; điều dưỡng Nguyễn Thị Xu&acirc;n, 63 tuổi - người đ&atilde; đến tuổi nghỉ hưu kh&ocirc;ng chịu nghỉ ngơi, nhất định c&ugrave;ng ăn, c&ugrave;ng sống, gắn b&oacute; cả cuộc đời với bệnh nh&acirc;n phong.</p> <p>T&ocirc;i c&oacute; dịp đến Bệnh viện Phong v&agrave; Da liễu Bắc Ninh trong một ng&agrave;y m&ugrave;a đ&ocirc;ng mưa ph&ugrave;n gi&aacute; r&eacute;t gần Tết Nguy&ecirc;n đ&aacute;n Kỷ Hợi 2019. Trước đ&acirc;y, nơi n&agrave;y được biết đến với t&ecirc;n gọi l&agrave; Trại phong Quả Cảm, nằm ở x&atilde; H&ograve;a Long, huyện Y&ecirc;n Phong, tỉnh Bắc Ninh, c&aacute;ch th&agrave;nh phố Bắc Ninh chỉ chừng 5km. Kh&ocirc;ng c&ograve;n l&agrave; sự tĩnh mịch, &acirc;m u, kỳ thị, cuộc sống của người bệnh phong nơi đ&acirc;y đ&atilde; được bao bọc bởi x&oacute;m l&agrave;ng v&agrave; t&igrave;nh người ấm &aacute;p.</p> <p>Nh&igrave;n từ xa đ&atilde; tho&aacute;ng thấy b&oacute;ng d&aacute;ng &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; đang tất bật với c&ocirc;ng việc hậu cần chuẩn bị cho buổi thăm v&agrave; tặng qu&agrave; Tết 2019 cho bệnh nh&acirc;n phong của đo&agrave;n Bệnh viện Da liễu Trung ương. Thấy đo&agrave;n từ thiện, người phụ nữ ngo&agrave;i 60 tuổi ấy kh&ocirc;ng giấu nổi sự vui mừng v&igrave; năm n&agrave;o cũng được mọi người quan t&acirc;m, kh&ocirc;ng quản ngại xa x&ocirc;i chia sẻ gi&uacute;p đỡ bệnh nh&acirc;n phong c&oacute; một c&aacute;i Tết ấm no.</p> <p>Trại phong Quả Cảm giống như một ng&ocirc;i l&agrave;ng nho nhỏ với 80 &ldquo;nh&acirc;n khẩu&rdquo;, trong đ&oacute; đa số l&agrave; c&aacute;c cụ cao tuổi. Họ sống qu&acirc;y quần trong những căn nh&agrave; cấp bốn giản dị, nằm thấp tho&aacute;ng sau những rặng c&acirc;y cổ thụ thanh b&igrave;nh, y&ecirc;n ả v&agrave; một điều kh&ocirc;ng thể thiếu đ&oacute; l&agrave; b&agrave;n tay tần tảo chăm s&oacute;c từng bữa ăn giấc ngủ của điều dưỡng Nguyễn Thị Xu&acirc;n.</p> <p>Bệnh nh&acirc;n Chu Văn Li&ecirc;n (42 tuổi) đang điều trị tại đ&acirc;y kể với t&ocirc;i rằng, &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; giống như một b&agrave; sơ hiền từ, nh&acirc;n hậu, l&agrave; m&oacute;n qu&agrave; v&ocirc; gi&aacute; m&agrave; &ocirc;ng trời đ&atilde; ban tặng cho bệnh nh&acirc;n phong vậy. Ch&iacute;nh &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; đ&atilde; tiếp truyền cho bệnh nh&acirc;n nghị lực sống để họ c&oacute; th&ecirc;m sự lạc quan, y&ecirc;u đời, sống t&iacute;ch cực, vui vẻ hơn. Nghe thấy thế, &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; chỉ mỉm cười hiền hậu rồi lại tất tả đi chuẩn bị bữa cơm trưa cho c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n trong gia đ&igrave;nh bệnh nh&acirc;n phong.</p> <p><img alt="Điều dưỡng Xuân với công việc chăm sóc bệnh nhân phong hàng ngày." src="https://khds.1cdn.vn/2019/03/04/xuan1_resize.jpg" title="Điều dưỡng Xuân với công việc chăm sóc bệnh nhân phong hàng ngày." /></p> <p><em>Điều dưỡng Xu&acirc;n với c&ocirc;ng việc chăm s&oacute;c bệnh nh&acirc;n phong h&agrave;ng ng&agrave;y.</em></p> <h2><strong>Bỏ nghề gi&aacute;o vi&ecirc;n đến với bệnh nh&acirc;n phong</strong></h2> <p>Nhớ lại lần đầu ti&ecirc;n đến thăm bệnh nh&acirc;n phong ở ch&iacute;nh Trại phong Quả Cảm n&agrave;y l&agrave; v&agrave;o những năm 1987-1988, &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; kể, l&uacute;c ấy bệnh nh&acirc;n phong rất đ&ocirc;ng, c&oacute; đến khoảng 300 người. Đa số họ bị những tổn thương rất phức tạp tr&ecirc;n cơ thể, ch&acirc;n tay lở lo&eacute;t, m&ugrave;i thịt thối rữa h&ocirc;i tanh, c&oacute; người cụt cả ch&acirc;n rất thương t&acirc;m. Cơ sở vật chất chật chội, nh&agrave; cửa xuống cấp dột n&aacute;t nghi&ecirc;m trọng, c&oacute; những khi trời mưa ngồi trong nh&agrave; m&agrave; c&aacute;c cụ vẫn phải mặc &aacute;o mưa. Chứng kiến những mảnh đời bất hạnh ấy, c&ocirc; gi&aacute;o mầm non trẻ tuổi Nguyễn Thị Xu&acirc;n kh&ocirc;ng khỏi bị &aacute;m ảnh, sợ h&atilde;i nhưng sau nhiều lần đến với c&aacute;c cụ ở đ&acirc;y, thấu hiểu những số phận &eacute;o le của những người đ&aacute;ng tuổi bố mẹ m&igrave;nh, ch&iacute;nh người phụ nữ ấy thừa nhận &ldquo;c&aacute;i thương nặng hơn c&aacute;i sợ&rdquo;. V&agrave; đ&oacute; cũng l&agrave; khởi đầu cho một quyết định &ldquo;đi&ecirc;n rồ&rdquo;: Bỏ nghề gi&aacute;o vi&ecirc;n để đến ở với bệnh nh&acirc;n phong.</p> <p>&ldquo;L&uacute;c bấy giờ, gia đ&igrave;nh t&ocirc;i phản đối dữ dội lắm, bố mẹ th&igrave; thương kh&oacute;c, anh em họ h&agrave;ng th&igrave; gặng hỏi, chất vấn t&ocirc;i c&oacute; bị đi&ecirc;n hay kh&ocirc;ng m&agrave; đang y&ecirc;n đang l&agrave;nh lại đ&ograve;i cắt khẩu ở Quế V&otilde; l&ecirc;n trại phong ở. Nhiều người &aacute;c miệng th&igrave; n&oacute;i gia đ&igrave;nh t&ocirc;i tệ bạc, hắt hủi, bị giời phạt, con c&aacute;i phải dọn l&ecirc;n ở với hủi... Nhưng sự thật kh&ocirc;ng phải như vậy, t&ocirc;i đến với bệnh nh&acirc;n phong chỉ v&igrave; một chữ &ldquo;Thương&rdquo; m&agrave; th&ocirc;i!&rdquo; - điều dưỡng Xu&acirc;n t&acirc;m sự.</p> <p>Trong cuộc sống, chắc hẳn c&oacute; rất nhiều người dấy l&ecirc;n trong l&ograve;ng sự thương cảm khi gặp những mảnh đời bất hạnh nhưng dũng cảm hy sinh gia đ&igrave;nh, hy sinh tuổi trẻ, kh&ocirc;ng chịu lấy chồng sinh con để t&igrave;nh nguyện gắn b&oacute; cả cuộc đời với bệnh nh&acirc;n phong th&igrave; c&oacute; lẽ chỉ c&oacute; &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo;. Hồi mới đến Trại phong Quả Cảm, c&ocirc; g&aacute;i Xu&acirc;n chăm s&oacute;c bệnh nh&acirc;n phong bằng tất cả t&igrave;nh thương v&agrave; bản năng của m&igrave;nh, Xu&acirc;n l&agrave;m bất cứ c&ocirc;ng việc g&igrave; c&oacute; thể để gi&uacute;p đỡ bệnh nh&acirc;n, từ cơm nước, tắm rửa, giặt giũ quần &aacute;o, rồi hỗ trợ họ đi lại, sinh hoạt h&agrave;ng ng&agrave;y... chẳng hề quản ngại mưa nắng, ng&agrave;y đ&ecirc;m. Nhưng dường như với Xu&acirc;n như vậy l&agrave; chưa đủ, Xu&acirc;n quyết định xin đi học lớp Điều dưỡng để c&oacute; thể chăm s&oacute;c b&agrave;i bản v&agrave; tốt nhất cho người bệnh. N&oacute;i l&agrave; l&agrave;m, Xu&acirc;n t&iacute;ch cực học tập, vừa học vừa thực h&agrave;nh chăm s&oacute;c cho bệnh nh&acirc;n ở trại phong v&agrave; sau đ&oacute; đ&atilde; được c&ocirc;ng nhận l&agrave; một nữ điều dưỡng thực thụ.</p> <p>&ldquo;Thực ra sợ th&igrave; c&oacute; sợ, hồi mới l&ecirc;n đ&acirc;y ở t&ocirc;i sợ chứ, nhiều l&uacute;c đi chăm s&oacute;c cho c&aacute;c cụ xong về m&igrave;nh tắm gội rồi vẫn c&aacute;i m&ugrave;i n&oacute; cứ quanh quẩn đ&acirc;u đ&oacute;, n&oacute; &aacute;m ảnh với t&ocirc;i cả một th&aacute;ng trời mới hết được. Nhưng c&agrave;ng nghĩ t&ocirc;i c&agrave;ng thương họ, thực sự l&agrave; c&aacute;i thương n&oacute; nặng hơn c&aacute;i sợ, chăm s&oacute;c bệnh nh&acirc;n bằng tất cả ch&acirc;n th&agrave;nh như đang chăm s&oacute;c cho bố mẹ m&igrave;nh th&igrave; m&igrave;nh mới l&agrave;m được. Cũng như người th&acirc;n trong gia đ&igrave;nh, thấy qu&yacute; nhau thương nhau v&agrave; tạo điều kiện tốt nhất cho nhau th&igrave; tự nhi&ecirc;n t&ocirc;i cũng cảm thấy l&agrave; t&ocirc;i hạnh ph&uacute;c...&rdquo; - điều dưỡng Xu&acirc;n từ tốn n&oacute;i.</p> <h2><strong>Mong kh&ocirc;ng c&ograve;n những đ&aacute;m tang kh&ocirc;ng v&agrave;nh khăn trắng, kh&ocirc;ng người tiễn đưa</strong></h2> <div> <ul style="display: flex;"> <li style="display:none; width: 47%;margin-bottom: 7px;padding: 5px;border: 1px solid #ddd;text-align: justify;background: #f2f2f2;overflow: hidden;float: left;margin-right: 2%;box-sizing: border-box;"><a href="" rel="nofollow" style="overflow: hidden;" target="_blank"> <img src="" /> </a></li> <li style="display:none; width: 47%;margin-bottom: 7px;padding: 5px;border: 1px solid #ddd;text-align: justify;background: #f2f2f2;overflow: hidden;float: left;margin-right: 2%;box-sizing: border-box;"><a href="" rel="nofollow" style="overflow: hidden;" target="_blank"> <img src="" /> </a></li> </ul> </div> <p>Hơn 30 năm gắn b&oacute; với bệnh nh&acirc;n phong ở Bệnh viện Phong v&agrave; Da liễu Bắc Ninh, điều dưỡng Xu&acirc;n đ&atilde; thuộc nằm l&ograve;ng từng th&oacute;i quen sở th&iacute;ch của mỗi người, b&agrave; lại vừa như một chiếc đồng hồ b&aacute;o thức, một tờ giấy nhớ nhắc lịch cho từng bữa ăn, giờ uống thuốc của bệnh nh&acirc;n. Để tạo điều kiện chăm s&oacute;c tốt nhất cho bệnh nh&acirc;n, Bệnh viện Phong v&agrave; Da liễu Bắc Ninh đ&atilde; th&agrave;nh lập Khoa Phong l&agrave; khoa chuy&ecirc;n d&agrave;nh chăm s&oacute;c cho c&aacute;c bệnh nh&acirc;n nặng hoặc c&aacute;c bệnh nh&acirc;n phong bị nhiều bệnh phối hợp. Những người ở Khoa Phong gần như kh&ocirc;ng thể tự l&agrave;m được việc g&igrave; m&agrave; mọi sinh hoạt h&agrave;ng ng&agrave;y đều phải dựa v&agrave;o sự chăm s&oacute;c tỉ mỉ, &acirc;n cần của c&aacute;c c&aacute;n bộ y tế, trong đ&oacute; kh&ocirc;ng thể kh&ocirc;ng kể đến vai tr&ograve; của điều dưỡng Xu&acirc;n.</p> <p>&ldquo;Sơ Xu&acirc;n&rdquo; kể, người gi&agrave; - họ nhiều khi cũng thất thường, giận dỗi chẳng kh&aacute;c g&igrave; một đứa trẻ nhỏ n&ecirc;n cần vỗ về, an ủi. Bệnh phong lại kh&ocirc;ng giống như những căn bệnh kh&aacute;c, người bệnh phong ngo&agrave;i g&aacute;nh chịu nỗi đau bệnh tật c&ograve;n g&aacute;nh chịu th&ecirc;m nỗi c&ocirc; đơn, xa l&aacute;nh của người đời n&ecirc;n họ rất khao kh&aacute;t t&igrave;nh cảm gia đ&igrave;nh, mong c&oacute; người t&acirc;m sự sẻ chia. Mong ước của họ nhiều khi rất giản dị l&agrave; được về nh&agrave; thắp n&eacute;n hương cho tổ ti&ecirc;n một lần nhưng nhiều khi cũng kh&ocirc;ng thực hiện được. Bệnh của họ kh&ocirc;ng phải chữa một lần l&agrave; khỏi m&agrave; những di chứng của bệnh phong để lại rất nặng nề, bị x&atilde; hội gọi l&agrave; &ldquo;&ocirc;ng hủi, b&agrave; hủi&rdquo;...</p> <p>&ldquo;Sơ Xu&acirc;n&rdquo; vẫn nhớ như in trong t&acirc;m tr&iacute; của m&igrave;nh c&acirc;u chuyện buồn về một đ&aacute;m tang của một cụ &ocirc;ng 84 tuổi kh&ocirc;ng tiếng kh&oacute;c than, kh&ocirc;ng v&agrave;nh khăn trắng, kh&ocirc;ng người tiễn đưa. Cuộc sống của bệnh nh&acirc;n phong đến l&uacute;c chết cũng chết trong sự c&ocirc; đơn, buồn tủi đến nao l&ograve;ng.</p> <p>Nghĩa tử l&agrave; nghĩa tận, từng chứng kiến kh&ocirc;ng &iacute;t những đ&aacute;m tang như thế, người phụ nữ c&oacute; tấm l&ograve;ng nh&acirc;n hậu n&agrave;y đ&atilde; nảy ra &yacute; định trồng hai h&agrave;ng th&ocirc;ng tr&ecirc;n con đường tiễn đưa c&aacute;c cụ lần cuối c&ugrave;ng ra nghĩa trang. &ldquo;Sơ Xu&acirc;n&rdquo; t&acirc;m sự: &ldquo;Chỉ c&oacute; ri&ecirc;ng con đường n&agrave;y l&agrave; t&ocirc;i trồng hai h&agrave;ng th&ocirc;ng th&ocirc;i, bởi v&igrave; ở đ&acirc;y đa phần c&aacute;c cụ chết th&igrave; chỉ c&oacute; bệnh nh&acirc;n đưa nhau đi, chứ kh&ocirc;ng c&oacute; con ch&aacute;u. Hai h&agrave;ng c&acirc;y th&ocirc;ng tượng trưng cho h&agrave;ng người tiễn đưa c&aacute;c cụ lần cuối khi từ gi&atilde; c&otilde;i đời n&agrave;y...&rdquo;.</p> <p><strong>Đẩy l&ugrave;i kỳ thị</strong></p> <p>Theo quan niệm xưa, phong l&agrave; một trong 4 bệnh được gọi l&agrave; tứ chứng nan y &ldquo;phong, lao, cổ, lại&rdquo;. Người mắc bệnh n&agrave;y bị kỳ thị, xa l&aacute;nh bởi những dị h&igrave;nh t&agrave;n tật nặng nề ở tay, ch&acirc;n. Người bệnh phong c&ograve;n bị coi l&agrave; do &ldquo;trời phạt&rdquo;, bị d&acirc;n l&agrave;ng xua đuổi v&agrave;o s&acirc;u trong rừng để &ldquo;tự sinh, tự diệt&rdquo;. V&igrave; thế, họ tụ họp lại với nhau, đ&ugrave;m bọc nhau để sống qua ng&agrave;y v&agrave; gần như ho&agrave;n to&agrave;n biệt lập với cộng đồng v&agrave; cả người th&acirc;n th&iacute;ch. Nỗi gh&ecirc; sợ ấy cứ đeo đẳng m&atilde;i cho đến c&aacute;c đời con, ch&aacute;u họ, khiến cả gia đ&igrave;nh họ cũng kh&ocirc;ng thể n&agrave;o tho&aacute;t ra khỏi những l&agrave;ng c&ugrave;i. Nhiều người giấu bệnh, sống &acirc;m thầm trong gia đ&igrave;nh, tạo ra nguồn l&acirc;y nhiễm trong gia đ&igrave;nh, trong cộng đồng.</p> <p>Ngay cả khi Chương tr&igrave;nh ph&ograve;ng chống bệnh phong được triển khai t&iacute;ch cực th&igrave; việc chuyển biến nhận thức về bệnh phong của x&atilde; hội v&agrave; người d&acirc;n vẫn v&ocirc; c&ugrave;ng gian nan. Điều dưỡng Xu&acirc;n v&agrave; c&aacute;c c&aacute;n bộ y tế ở Trại phong Quả Cảm phải ki&ecirc;n tr&igrave;, nhiều lần đi lại thuyết phục để người bệnh phong chấp nhận điều trị, kh&ocirc;ng bỏ dở việc chữa trị. Kh&ocirc;ng những thế, &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; đ&atilde; kết nối được nhiều nh&agrave; hảo t&acirc;m chung tay gi&uacute;p đỡ bệnh nh&acirc;n phong, sửa sang nh&agrave; cửa, x&acirc;y mới những ng&ocirc;i nh&agrave; t&igrave;nh thương để họ c&oacute; cuộc sống tốt hơn. Hầu hết con c&aacute;i của bệnh nh&acirc;n phong đều được &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; gi&uacute;p đỡ cho đi học v&agrave; c&oacute; c&ocirc;ng việc ổn định. H&agrave;ng chục năm gắn b&oacute; với bệnh nh&acirc;n phong cũng l&agrave; qu&atilde;ng thời gian &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; t&igrave;m t&ograve;i, lặn lội đi học l&agrave;m h&agrave;ng trăm đ&ocirc;i ch&acirc;n giả, l&agrave;m d&eacute;p chỉnh h&igrave;nh cho những đ&ocirc;i ch&acirc;n cụt... c&oacute; thể tự tin đi lại được.</p> <p>Đến nay, Chương tr&igrave;nh chống phong ở Bắc Ninh n&oacute;i ri&ecirc;ng v&agrave; cả nước n&oacute;i chung đ&atilde; đạt nhiều kết quả đ&aacute;ng ghi nhận. 63/63 tỉnh th&agrave;nh tr&ecirc;n cả nước đ&atilde; được c&ocirc;ng nhận loại trừ bệnh phong cấp tỉnh. Dự kiến đến năm 2020 sẽ loại trừ bệnh phong cấp huyện tr&ecirc;n to&agrave;n quốc. Việt Nam đ&atilde; đạt được ti&ecirc;u chuẩn loại trừ bệnh phong của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) từ năm 1995 với tỷ lệ lưu h&agrave;nh l&agrave; 0,9/10.000 d&acirc;n số. Đại Hội đồng Li&ecirc;n hợp quốc cũng n&ecirc;u gương Việt Nam l&agrave; quốc gia đi đầu trong khu vực Th&aacute;i B&igrave;nh Dương về ph&ograve;ng chống bệnh phong.</p> <p>X&atilde; hội hiện đại c&oacute; c&aacute;i nh&igrave;n cởi mở hơn rất nhiều đối với người bệnh phong, coi đ&oacute; l&agrave; một bệnh cũng giống như những bệnh kh&aacute;c, bệnh nh&acirc;n phong v&agrave; con ch&aacute;u của họ cũng c&oacute; cơ hội được h&ograve;a nhập cộng đồng v&agrave; học tập ph&aacute;t triển trong cuộc sống. Đ&oacute; l&agrave; một sự thay đổi rất lớn trong nhận thức của người d&acirc;n m&agrave; c&ocirc;ng đầu thuộc về c&aacute;c c&aacute;n bộ chống phong của ng&agrave;nh y tế.</p> <p>Một m&ugrave;a xu&acirc;n mới với những khởi đầu tốt đẹp đang đến với &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; v&agrave; những bệnh nh&acirc;n ở Bệnh viện Phong v&agrave; Da liễu Bắc Ninh. N&oacute;i về ước nguyện năm mới, &ldquo;sơ Xu&acirc;n&rdquo; chỉ t&acirc;m niệm duy nhất một điều l&agrave; c&oacute; đủ sức khỏe để gi&uacute;p đỡ bệnh nh&acirc;n phong, bởi lẽ với b&agrave;, thấy họ tự tin h&ograve;a nhập cộng đồng l&agrave; phần thưởng v&ocirc; gi&aacute; nhất m&agrave; cuộc đời d&agrave;nh cho m&igrave;nh.</p> <div>Theo BS. Phạm Văn Tuấn - Gi&aacute;m đốc Bệnh viện Phong v&agrave; Da liễu Bắc Ninh, trong suốt hơn 30 năm qua, điều dưỡng Nguyễn Thị Xu&acirc;n đ&atilde; d&agrave;nh rất nhiều thời gian v&agrave; c&ocirc;ng sức, hết l&ograve;ng, tận tụy chăm s&oacute;c cho bệnh nh&acirc;n phong. D&ugrave; đến tuổi nghỉ hưu từ năm 2012, nhưng điều dưỡng Xu&acirc;n vẫn t&igrave;nh nguyện ở lại để gi&uacute;p đỡ bệnh nh&acirc;n, tiếp th&ecirc;m nghị lực sống cho họ.<br /> <br /> Sự hy sinh thầm lặng của nữ điều dưỡng Nguyễn Thị Xu&acirc;n đ&atilde; được Chủ tịch nước trao tặng Hu&acirc;n chương Lao động hạng Ba v&agrave; nhiều Bằng khen, Giấy khen kh&aacute;c.<br /> <br /> Điều dưỡng Nguyễn Thị Xu&acirc;n cũng l&agrave; một trong số 70 tập thể, c&aacute; nh&acirc;n điển h&igrave;nh ti&ecirc;n tiến được UBND tỉnh Bắc Ninh tuy&ecirc;n dương tại Lễ kỷ niệm 70 năm Ng&agrave;y Chủ tịch Hồ Ch&iacute; Minh ra Lời k&ecirc;u gọi thi đua &aacute;i quốc (11/6/1948 - 11/6/2018).</div> <!--<script src="http://suckhoedoisong.vn//d1.hadarone.com/ads-sync.js?placement=1133"></script> --> <div> <div> <div> <div>&nbsp;</div> <div>&nbsp;</div> </div> </div> <div> <div>&nbsp;</div> </div> </div>

Theo suckhoedoisong.vn
back to top