Cầu lông cho sức khỏe
73 tuổi nhưng trông ông Hùng như chỉ khoảng 60. Ông gắn bó với bộ môn cầu lông 30 năm nay. Trước kia ông Hùng công tác tại nhà máy cơ khí Lương Yên rồi về nghỉ hưu theo chế độ mất sức gần 20 năm nay. Từ hồi đi làm ông đã mê môn cầu lông lắm. Sáng đi làm cũng xách theo vợt, ngày nghỉ xách vợt ra sân.
Mặc dù có bệnh xương khớp nhưng ưa vận động đã giúp ông tự tiết chế bệnh, không phải đến viện. Hỏi ông về chuyện đánh cầu, ông có thể nói từ sáng tới chiều. Ông bảo: “Từ lúc nghỉ hưu tôi càng bị môn cầu lông mê hoặc. Câu lạc bộ cầu lông tôi tham gia ở công viên Thống Nhất có khoảng 35 người, sáng nào cũng đánh đối xứng 2 bên, mỗi bên 2 người.
Hôm nào mưa thì chuyển vào đánh trong sân có mái che. Sân đó muốn đánh phải thuê 50.000 đồng/giờ nhưng được đánh cầu, thỏa đam mê, nâng cao sức khỏe là vui. Những người khác mỗi sáng đánh 1-2 trận là cùng nhưng riêng tôi đánh 3-4 trận mà không thấy mệt mới hay”.
Đánh cầu giúp ông Hùng có dáng đi rất nhanh nhẹn, có khi còn nhanh hơn cả thanh niên. Ông đi bộ một vòng hồ Bảy Mẫu mà đám thanh niên chạy theo không kịp. Rồi mắt ông cũng tinh, phản xạ nhanh, đọc báo không cần đeo kính. Từ lúc nghỉ hưu, có thời gian thư thả, đi đâu ông Hùng cũng đi bằng xe “căng hải” ( đi bộ).
Ông bảo, đi bộ xương cốt mới trơn chu, hệ hô hấp hoạt động giúp đào thải mồ hôi, độc tố ra ngoài. Đi bộ giúp tăng sức bền cho tim, máu được tống đẩy giúp lòng mạch mềm mại, hạn chế được bệnh tim mạch, huyết áp. Chắc do ưa hoạt động, công việc lao động thường ngày cũng là chân tay nên ông Hùng không mắc bệnh tật gì, ngoại trừ bệnh xương khớp.
Nếu ở người không hoạt động, bệnh xương khớp có thể rất nặng nhưng với ông Hùng, bệnh chỉ là những cơn nhức mỏi thông thường, nếu 1-2 ngày mưa phải nghỉ tập là ông đau người, khó chịu nhưng nếu đã ra sân thì đau nhức biến mất.
Lan tỏa niềm đam mê cho những người xung quanh
Ông Hùng sống với vợ, 3 con và các cháu. Hè này ngoài việc chơi cầu theo đội, ông còn dắt các cháu ra tập cùng. Vào chủ nhật ông dẫn các cháu ra sân công viên chơi cầu, được cái chúng rất thích. Giơ quả cầu lên, ông giải thích: “1 quả cầu mua hơn 10 ngàn đồng, 1 lần tập 4 giờ mới hết 1 quả nên bộ môn này rẻ vô cùng.
Sân bãi gần như không phải thuê mà tập cầu nâng cao sức khỏe, không ốm đau, không mất tiền thuốc thì tội gì không tập. Mình đam mê rồi truyền lại cho các cháu. Thay vì chúng nó chơi điện tử sau giờ học thì ra sân đánh cầu có phải cai được điện tử, luyện mắt, tăng cường vận động, tốt bao nhiêu không? Một khi đã thích vận động rồi, sau này có bảo ngồi một chỗ cũng không được”.
Vì vận động nhiều nên ông Hùng ăn khỏe, không kiêng khem gì. Ông ăn rau rất nhiều, thích ăn cá, ít ăn thịt. Hôm nào vợ ông kho cá ăn với rau luộc là ông đánh liền mấy bát cơm. Nguyên tắc ăn của ông, cứ rau là luộc, kể cả rau ngót cũng luộc. Chắc do ông ăn uống, hoạt động thể thao khoa học nên cơ thể ông cấm có mỡ thừa.
Ngoài việc luyện tập, ông Hùng cũng sống cởi mở, vô tư. Tinh thần luyện tập thể thao lan sang các cháu và còn lan sang cho vợ ông. Ông kể:” Bà nhà tôi dạo này sốt ruột vì thấy tôi tập hăng nên cũng ra sân tập thể dục nhịp điệu đấy.
Câu lạc bộ thể dục nhịp điệu của bà ấy còn oách hơn câu lạc bộ của tôi. Sáng nào bà ấy cũng ăn mặc diện để đi tập. Sinh nhật họ còn tặng hoa, rủ nhau đi ăn chứ câu lạc bộ của tôi thỉnh thoảng mới tụ tập ăn uống, có khi cả quý mới có 1 lần”.
Luyện tập có sức khỏe nên tinh thần ông Hùng rất minh mẫn, thoải mái. Ông cho biết, hiện giờ ông vẫn chơi chứng khoán, kiếm tiền từ chứng khoán. Tối tối, ông bật tivi xem các trận cầu lông, tennis của thế giới để học cách đánh. Trong nước có giải đấu nào, có điều kiện là ông đi xem rồi về truyền đạt cho câu lạc bộ.
Nhiều người trong câu lạc bộ đùa ông rằng, ông chọn nhầm nghề cơ khí, lẽ ra ông phải là huấn luyện viên cầu lông, tennis thì bây giờ ông đã nổi tiếng như cồn. Ai trêu ông cũng cười vì ông nghĩ, dù già hay trẻ thì sức khỏe là vốn quý, không cần phải là huấn luyện viên mới ham luyện tập, càng là người bình thường, càng chăm luyện tập càng quý.
Minh Hoa