Hà Tông Huân - thanh giá như vàng, ngọc... kỳ 2: Cuộc đời đầy những giai thoại

(khoahocdoisong.vn) - Cuộc đời đầy những giai thoại của thần đồng Kim Vực Hà Tông Huân cho thấy khẩu khí hơn người bộc lộ ngay từ khi còn nhỏ.

<div> <p><strong>Sự nghiệp tam kh&ocirc;i trưng thần mộng</strong></p> </div> <p>Đ&acirc;y l&agrave; kế s&aacute;ch trị nước, b&igrave;nh thi&ecirc;n hạ, mong cho d&acirc;n ch&uacute;ng ấm no, nước nh&agrave; gi&agrave;u mạnh, thể hiện được tầm v&oacute;c tr&iacute; tuệ v&agrave; nh&acirc;n c&aacute;ch cao cả của &ocirc;ng. D&acirc;n l&agrave; gốc của nước, nh&agrave; vua phải tu dưỡng bản th&acirc;n noi theo c&aacute;c bậc ti&ecirc;n hiền, y&ecirc;u d&acirc;n như con, dốc l&ograve;ng chăm lo ch&iacute;nh sự, thưởng phạt nghi&ecirc;m minh. Được vậy ắt mở thời thịnh thế, non s&ocirc;ng vững bền, mu&ocirc;n d&acirc;n an cư lạc nghiệp.</p> <p>Th&aacute;ng Gi&ecirc;ng năm Cảnh Hưng thứ 27 (1766), &ocirc;ng qua đời ở tuổi 70. Sau khi &ocirc;ng mất, nh&acirc;n d&acirc;n lập đền&nbsp;thờ &ocirc;ng v&agrave; dựng hai c&acirc;u đối: Sự nghiệp tam kh&ocirc;i trưng thần mộng - Nhất đẳng văn chương kết chủ tri (Sự nghiệp tam kh&ocirc;i thần b&aacute;o trước - Văn chương bậc nhất được vua khen).</p> <p>Cuộc đời H&agrave; T&ocirc;ng Hu&acirc;n đầy những giai thoại, s&aacute;ch Đại Nam nhất thống ch&iacute; v&agrave; Tho&aacute;i thực k&yacute; văn kể về &ocirc;ng như sau: Một h&ocirc;m, cha sai đi mua lịch. &Ocirc;ng đem tiền mua b&aacute;nh ăn rồi về.</p> <p>Cha hỏi: &ldquo;Lịch đ&acirc;u?&rdquo;. &Ocirc;ng thưa, con đ&atilde; thuộc trong đầu rồi, kh&ocirc;ng cần phải mua nữa. Cha lấy l&agrave;m lạ, ngầm sai người đi mua quyển lịch, kiểm tra tr&iacute; nhớ của con, thấy kh&ocirc;ng sai s&oacute;t một chữ n&agrave;o! Nhưng d&ugrave; sao th&igrave; vẫn bị đ&aacute;nh đ&ograve;n cho nhớ.</p> <p>Lại c&oacute; lần bị cha phạt tr&oacute;i v&agrave;o gốc cau trong vườn cả buổi kh&ocirc;ng cho chạy nhảy chơi đ&ugrave;a c&ugrave;ng ch&uacute;ng bạn. Cậu khổ sở xin tha kh&ocirc;ng được... cha chỉ c&acirc;y cau, ra điều kiện, nếu vịnh được c&acirc;y cau hay mới cởi tr&oacute;i. Hu&acirc;n ứng khẩu đọc ngay: Lưng đeo đai bạc bao trăm n&eacute;n - Đầu đội t&agrave;n xanh biết mấy tầng.</p> <p>C&acirc;u đối tả c&acirc;y cau, giữa th&acirc;n x&ograve;e ra một mo &ocirc;m lấy buồng h&agrave;ng trăm tr&aacute;i, tr&ecirc;n l&agrave; những t&agrave;u l&aacute; x&ograve;e tr&ograve;n như c&aacute;i lọng. Nghĩa b&oacute;ng c&ograve;n hay hơn, khẩu kh&iacute; chứng tỏ cậu nu&ocirc;i ch&iacute; lớn, mộng thi đỗ Trạng nguy&ecirc;n, Bảng nh&atilde;n mới được vua ban cho &quot;đai bạc&quot;, lọng xanh. Cha thấy c&oacute; ch&iacute; kh&iacute;, giỏi văn chương, l&ograve;ng mừng thầm n&ecirc;n mới tha cho.</p> <p><strong>C&acirc;u đối thể hiện ch&iacute; lớn</strong></p> <p>Lần kh&aacute;c, trời mưa, Hu&acirc;n ta c&ugrave;ng Trịnh Đồng Giai, Đỗ Huy Kỳ t&igrave;m sang l&agrave;ng B&oacute;n xin thụ gi&aacute;o quan Ngh&egrave;, cả bọn vừa đi vừa ng&atilde;, trầy trượt m&atilde;i mới tới gốc đa đầu l&agrave;ng. Thấy c&oacute; người ngồi tr&uacute; mưa, b&egrave;n v&aacute;i ch&agrave;o m&agrave; hỏi thăm nh&agrave; quan Ngh&egrave;. Thấy vậy người nọ đ&aacute;p:</p> <p>- T&ocirc;i ra vế đối chơi, nếu c&aacute;c cậu đối được, t&ocirc;i dẫn tận nh&agrave;, khỏi chỉ đường l&ocirc;i th&ocirc;i, đoạn đọc lu&ocirc;n: &quot;Đi đường đất thịt trơn như mỡ&quot;. Quả thật, trời mưa, đường trơn l&agrave; cảnh tượng ngay trước mắt ... Giai, Kỳ c&ograve;n suy nghĩ th&igrave; Hu&acirc;n đ&atilde; đối: &quot;Ngồi tựa gốc đa m&aacute;t thấu xương&quot; (người Thanh - Nghệ gọi c&acirc;y đa l&agrave; c&acirc;y da).</p> <p>C&acirc;u đối chọi chữ chọi &yacute; t&agrave;i t&igrave;nh: da với xương chọi lại thịt với mỡ. Lại d&ugrave;ng th&agrave;nh ngữ &quot;M&aacute;t thấu xương&quot; đối với &quot;Trơn như mỡ&quot; tưởng kh&ocirc;ng c&ograve;n vế đối n&agrave;o hay hơn. Người kia đứng dậy, khen: &quot;Giỏi ! Giỏi ! ...&quot; cười ha hả nhận dẫn đường cho ba cậu học tr&ograve;. Đến nơi Hu&acirc;n, Giai, Kỳ mới vỡ lẽ: Quan Ngh&egrave; B&oacute;n ch&iacute;nh l&agrave; &ocirc;ng l&atilde;o chứ chẳng ai kh&aacute;c!</p> <p>Được học &ocirc;ng ngh&egrave;, c&oacute; lần thầy tr&ograve; ra s&ocirc;ng tắm, thầy vắt &aacute;o l&ecirc;n c&acirc;y, cao hứng ng&acirc;m: B&aacute;ch ni&ecirc;n cổ thụ, vi y gi&aacute; (c&acirc;y cổ thụ trăm năm d&ugrave;ng l&agrave;m gi&aacute; treo &aacute;o).</p> <p>Hu&acirc;n nhảy &ugrave;m xuống s&ocirc;ng, ngoi l&ecirc;n đọc lu&ocirc;n: Vạn l&yacute; trường giang, t&aacute;c dục bồn (con s&ocirc;ng d&agrave;i mu&ocirc;n dặm l&agrave;m c&aacute;i chậu tắm). Khẩu kh&iacute; của người l&agrave;m lớn đ&atilde; bộc lộ ngay từ nhỏ vậy! Đ&oacute; l&agrave; những chuyện trước năm 12 tuổi. C&ograve;n 12 tuổi Hu&acirc;n đ&atilde; thi đỗ Tường sinh ở huyện, 16 tuổi đỗ cử nh&acirc;n rồi! Thầy lấy l&agrave;m h&agrave;i l&ograve;ng lẫn kh&acirc;m phục, v&igrave; c&acirc;u đ&aacute;p của cậu lu&ocirc;n ẩn chứa ch&iacute; lớn hơn hẳn vế đối ra.</p> <p><em>(c&ograve;n nữa)</em></p>

Theo Đời sống
back to top