Vào ngày cưới, tôi được mẹ chồng tặng một chiếc kiềng vàng, không ngờ đó là đồ giả. Khi phát hiện ra mẹ chồng tặng quà cưới giả, tôi rất tức giận, có cảm giác bị lừa dối, coi thường, tôi nói với chồng nhưng anh chỉ im lặng. Từ đó, tôi có ác cảm với mẹ chồng. Kinh tế chúng tôi rất dư dật, nhưng tôi không bao giờ mua quà tặng bà.
Tôi cũng phản đối khi chồng muốn giúp mẹ thứ này thứ khác, nhưng chồng tôi phớt lờ. Gần đây, bà phát hiện mắc ung thư, chồng tôi không tiếc tiền tìm thầy tìm thuốc chữa cho mẹ.
Tôi phản ứng dữ dội, nói chồng những câu nặng nề. Chồng tôi nói, có thể bỏ vợ chứ không bỏ mẹ, bắt tôi phải xin lỗi anh ấy. Như vậy đã quá rõ, chồng tôi cũng chẳng coi tôi ra gì, không hề để ý tới cảm xúc của tôi, chỉ bênh mẹ.
Đã hơn một tháng chúng tôi không nói chuyện với nhau. Tôi không biết phải làm gì để cải thiện mối quan hệ vợ chồng, trong khi lỗi không thuộc về tôi.
Đỗ Cẩm Linh (Hà Nội)
Ảnh minh họa internet
Cẩm Linh thân, bạn trách chồng không nghĩ tới cảm xúc của bạn, nhưng liệu bạn đã nghĩ tới cảm xúc của anh ấy chưa?
Cứ cho rằng việc mẹ chồng bạn tặng bạn quà cưới giả là chủ ý (chưa tính tới yếu tố bà mua phải hàng giả, cũng là nạn nhân, lẽ ra bạn cần tìm hiểu), thì cái lỗi đó liệu có lớn đến mức, bà phải trả giá bằng việc nhận sự tuyệt tình từ các con, kể cả khi đang ở ranh giới của sự sinh tử?
Giả sử chồng bạn ép bạn làm như thế với mẹ bạn, bạn có làm được không?Việc chồng bạn im lặng, né tránh không tìm cách hóa giải mâu thuẫn giữa vợ và mẹ là không đúng, nhưng cái cách bạn ứng xử với mẹ chồng như sự trả thù, để thỏa mãn cái tôi hiếu thắng cũng không phải đứng từ góc độ dâu con.
Để anh ấy công bằng trong cách đối xử giữa mẹ và bạn, thì trước hết, bạn cũng cần công tâm trong việc nhìn nhận lại bản thân mình. Đừng ép người khác phải làm theo cái sai bạn nhé. Chúc bạn hạnh phúc.
Tri Giao