Đây là một trong những giải pháp góp phần nâng cao năng lực khai thác mặt đất của sân bay Tân Sơn Nhất trước đà tăng trưởng hoạt động bay trung bình đạt hơn 700 chuyến/ngày.
Hiện nay, tại Tân Sơn Nhất chỉ có 1 kiểm soát viên không lưu (KSVKL) trực tiếp điều hành và 1 KSVKL thực hiện công tác phối hợp hiệp đồng tại vị trí Kiểm soát mặt đất, dẫn đến tình trạng quá tải khối lượng công việc cũng như quá tải tần số liên lạc thoại tại một số khung giờ cao điểm, đặc biệt là khi tình hình hoạt động bay trở nên phức tạp, gây ảnh hưởng đến năng lực khai thác và an toàn điều hành bay.
Được biết, việc dự án mở rộng sân đỗ máy bay khu 19,79ha đất quân sự vừa hoàn thành vào giữa năm 2019 đã giúp tăng tổng số vị trí đỗ máy bay tại sân bay Tân Sơn Nhất lên đến 104 vị trí, làm tăng khối lượng công việc của KSVKL trực tại vị trí Kiểm soát mặt đất do phải giám sát, điều hành máy bay với số lượng vị trí đỗ nhiều hơn. Bên cạnh đó mật độ máy bay và phương tiện di chuyển trên đường lăn, sân đỗ dày đặc hơn dẫn đến tính chất hoạt động mặt đất cũng trở nên phức tạp hơn.
Do đó, Tổng Công ty Quản lý bay Việt Nam đã tổ chức nghiên cứu và triển khai áp dụng phương án phân chia khu vực trách nhiệm của vị trí Kiểm soát mặt đất Tân Sơn Nhất thành 2 phân khu điều hành bay riêng biệt, nhằm giảm tải khối lượng công việc cho KSVKL trực tiếp điều hành, giảm tình trạng nghẽn sóng liên lạc và đảm bảo an toàn điều hành bay trong khu bay....
Tân Sơn Nhất là sân bay đầu tiên của Việt Nam được áp dụng giải pháp phân chia khu vực trách nhiệm của vị trí kiểm soát mặt đất.
Trước đó, thống kê của CTCP Phục vụ mặt đất Sài Gòn (SAGS) cho thấy, tỷ lệ đúng giờ của các chuyến bay tại cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất trong nửa đầu năm 2019 chỉ đạt quanh mức 60 - 65%. Nguyên nhân trễ chuyến chủ yếu do kiểm soát không lưu (ATC), thời gian lăn bánh ra vào đường cất hạ cánh (taxi) trung bình từ 20 - 45 phút... Hệ quả là tạo hiệu ứng dây chuyền trễ chuyến bay.