Căn phòng nhỏ bình yên

Cố gắng mua cho được ngôi nhà to hơn, đồ đạc sang trọng hơn, .. để lúc nhìn lại mới thấy chẳng có ý nghĩa gì khi vợ chồng con cái xa cách nhau. Và ngôi nhà đã trở thành một cái tổ lạnh dù vô cùng đắt tiền.

Hình minh họa

Tôi ngồi với bà trong căn phòng tập trên tầng 4, ngoài kia có cây hoàng lan sà sát vào tận cửa sổ, tỏa hương dịu dàng. Bên ban công chú cá vàng bình thản bơi trong cái chậu thủy tinh trong veo quanh mấy cái rễ cây, thấy ngồ ngộ. Những tấm ảnh gia đình cũ, những cuốn sách đã nhuốm màu thời gian…, mọi thứ đều cũ kỹ, chậm rãi và thật bình yên.

Ngay đến cánh cổng vào khu tập thể, cái cầu thang đã bong tróc vữa trơ cả gạch đỏ, cả cái mùi cũ kỹ nữa khiến cho ta có cảm giác nơi này đã bị thời gian lãng quên. Dù ngay ở phía bên kia là đường phố tấp nập, là những tòa nhà cao tầng mới xây, những khu biệt thự mới mọc lên…

Thật lạ là ngay giữa trung tâm thành phố, ngay cái nơi náo nhiệt nhất, ồn ào nhất này, người ta vẫn có thể tạo dựng một nơi chốn, một không gian sống yên bình đến vậy.

Tôi đã được nghe kể, gia đình bà trước đây cũng thuộc loại gia thế lắm, rồi đến đời ông bà, con cái… cũng đều là nghệ sĩ, trí thức cả, nhưng họ lại chọn cho mình một lối sống bình yên, không bon chen, một lối sống biết đủ, không tôn thờ đồng tiền.

Thế nên, bước chân vào căn phòng nhỏ giản dị này, không chỉ riêng tôi mà chắc là bất cứ ai cũng đều cảm thấy nhẹ nhõm, dễ chịu, bởi một cái gì đó trong veo, thật đáng tin cậy.

Không phụ thuộc vào cái sự giàu hay nghèo, rộng hay chật, mỗi nhà có một không khí khác hẳn nhau: ấm cúng hay lạnh lẽo, gần gũi hay xa cách, dễ chịu hay bức bối.

Bởi vì mỗi ngôi nhà đều có linh hồn của nó. Đó là thứ không nhìn thấy được mà chỉ có thể cảm nhận mà thôi. Nó không phụ thuộc vào bề ngoài, vào những đồ đạc trong nhà mà là tính cách của những người sống trong đó.

Thế nên muốn hiểu kỹ về một người, phải đến nhà của họ. Có anh bạn tôi đã nói về ngôi nhà: Đến những hạt bụi cũng lấp lánh hạnh phúc. Nghe cũng hơi quá, nhưng ngẫm ra cũng thấy có phần đúng.

Vậy nhưng nhiều khi chúng ta cứ chạy theo những thứ bề ngoài ấy. Cố gắng mua cho được ngôi nhà to hơn, đồ đạc sang trọng hơn, để có thể tự hào ngồi trong bộ salon thời thượng, xem cái ti vi đời mới nhất… để lúc nhìn lại mới thấy chẳng có ý nghĩa gì khi vợ chồng con cái xa cách nhau. Và ngôi nhà đã trở thành một cái tổ lạnh dù vô cùng đắt tiền.

Minh Anh  

Theo Đời sống
Tại sao không đánh thuế vàng?

Tại sao không đánh thuế vàng?

Các chuyên gia cho rằng, cần thiết phải đánh thuế vàng. Nhiều người mua vàng đầu cơ, mua bán nhằm sinh lời, khi đã kinh doanh cần phải chịu một số sắc thái thuế cho hoạt động đầu tư giống bất động sản, chứng khoán.
back to top